Trêi chuyển mùa
Gió lùa cành lá
Đông sang
Tà áo lạnh dần choàng lên tất cả
Mưa rơi rơi lả lướt trên mái nhà
Nét buồn lặng ôm dần không gian tĩnh
Một dòng sông lặng lẽ chẳng đò qua
Chim chẳng hót mây chẳng vờn mây
Vầng trăng tỏ buồn không lên nữa
Một mùa thu giờ đã tàn phai
Thôi đừng tiếc đừng buồn chi nữa
Ngày đẹp trời còn đợi ngoại kia
Nơi nắng ấm vẫy vùng cho thỏa thích
Nơi mây bay gió lượn cho mơ màng
Thôi em nhé thế rồi cũng sẽ...
Ta chào em một độ thu vàng